hoàng hậu vi thượng

Ước tính 1,6 triệu người phải sơ tán và nhiều chuyến bay bị hoãn, hủy chuyến do ảnh hưởng của bão Muifa. Theo Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV), với sức gió 125km/h, bão Muifa là cơn bão mạnh nhất đổ vào Thượng Hải - nơi sinh sống của hơn 25 triệu dân, kể từ Hoàng Hậu Bận Lắm. Tác giả: Chiêu Hoa Xã. Dịch giả: Khu vườn ngọt ngào. Cập nhật trạng thái: Đang tiến hành. Phân loại: Cổ Đại Xuyên không Manhua. lượt đọc: 14m. Lượt like: 54k. Điểm số: 4.9. Một cô gái 19 tuổi thanh xuân xuyên không vào một triều đại nào Hoàng thượng: Điền thị dù có chết không đủ đền tội nhưng suy cho cùng gốc rễ vấn đề nàng cũng không phải hoàn toàn vô can. Vĩnh Cảnh là đứa con may mắn trẫm trông mong đã lâu.Nhưng lại vì sao tử vi không hạp mạng số của nàng mà mất đi rồi. "Hoàng Thượng Cát Tường" là một tựa game đề tài cung đấu, lấy góc nhìn của một quan lão gia xây dựng, từ cưới thê nạp thiếp đến sinh con, kết thông giao, chiêu hiền nạp sĩ, đến xử lý chính vụ, kinh doanh quan lý, phong tước phong vương. Đang tiến hành. Thể loại. Cổ Đại - Manhua - Ngôn Tình - Truyện Màu. Lượt xem. 74.033. Nữ Giả Hoàng Thượng Và Màn Công Lược Gian Thần Bất Đắc Dĩ. Xếp hạng: 3.5/5 - 142 Lượt đánh giá. 5.188 Người Đã Theo Dõi. Đọc từ đầu Đọc mới nhất. Site De Rencontre Pour Fumeur De Joint. Chương 4 Biên tập Đào Hoa Nguyên Kỳ Kiệu đưa đến Tử Thần cung, Hạ Tĩnh Dật bước xuống đỡ Sư Ngọc Khanh xuống kiệu, Duẫn Đông Hải liền khom người đi tới bên cạnh hai người, nhỏ tiếng nói “Thái tử, thái tử phi, Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử đang ở trong điện đợi thỉnh an.” Hạ Tĩnh Dật khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói “Biết rồi.” Sư Ngọc Khanh nghe mấy vị hoàng tử khác đến, đè nén cơn đau bên dưới, cố gắng lấy tinh thần. Hạ Tĩnh Dật cúi đầu nhìn y, “Trước đưa ngươi về nghỉ ngơi cái đã.” Sư Ngọc Khanh sửng sốt, nói “Thần không cần theo thái tử ra tiếp khách sao?” “Thân thể ngươi không khỏe.” Hạ Tĩnh Dật dứt lời, quay lại nói với Duẫn Đông Hải “Đưa thái tử phi về cung điện nghỉ ngơi.” Sư Ngọc Khanh muốn nói nữa, nhưng nhanh chóng bị Hạ Tĩnh Dật ngăn lại, Duẫn Đông Hải bước lên, đưa tay cung kính nói với Sư Ngọc Khanh “Điện hạ, nô tỳ đỡ người trở về.” Sư Ngọc Khanh thấy Hạ Tĩnh Dật kiên trì như vậy, cúi đầu hành lễ với hắn một cái, rồi bước đi theo Duẫn Đông Hải. Sư Ngọc Khanh biết rõ quy tắc trong cung, hôm nay y nên dọn đến điện Ngọc Minh, trong lòng y nghĩ như vậy, nhưng không ngờ Duẫn Đông Hải vẫn như cũ đưa y về điện Đông Hoa. Sư Ngọc Khanh nhìn ba chữ điện Đông Hoa được trạm khắc mạnh mẽ hùng hồ, liền dừng bước, khó hiểu hỏi Duẫn Đông Hải “Công công có đi nhầm không, ta nhớ hôm nay phải đến điện Ngọc Minh chứ?” Duẫn Đông Hải chắp tay cười nói “Đây là ý tứ của điện hạ, sau này thái tử phi sẽ ở trong điện Đông Hoa với điện hạ.” Sư Ngọc Khanh kinh ngạc há hốc mồm “Ông nói là ý của thái tử hả?” Duẫn Đông Hải cười gật đầu “Đúng vậy.” “À…” Sư Ngọc Khanh lưỡng lự mở miệng “Công công có thể giúp ta một chuyện không?” Duẫn Đông Hải vừa nghe liền khom người hành lễ, “Điện hạ có chuyện gì xin phân phó nô tỳ.” Sư Ngọc Khanh nói “Vậy làm phiền công công truyền lời đến ma ma tống hỉ hôm qua đến gặp ta được không?” Duẫn Đông Hải lập tức trả lời “Dạ được, nô tỳ đi ngay.” Duẫn Đông Hải đưa Sư Ngọc Khanh vào điện Đông Hoa, phân phó cung nhân cẩn thận hầu hạ, sau đó xoay người đi tới cung Trường Nhạc của hoàng hậu để tìm ma ma tống hỉ. Sư Ngọc Khanh mang theo tâm sự nặng nề vào bên trong điện, hai đại cung nữ vội tiến lên định hầu hạ y cởi áo nghỉ ngơi. Sư Ngọc Khanh phất tay ngăn lại, hai người vội lui ra sau đứng ngay ngắn, cung nữ mặc áo lam đứng bên phải nhìn y thi lễ một cái nói “Thái tử phi điện hạ, nô tỳ là Châu Đồng, cung nữ chưởng sự của điện Đông Hoa, phụng mệnh hầu hạ thái tử phi.” Cung nữ bên cạnh nàng mặc trang phục màu trắng cũng cúi người hành lễ, cung kính nói “Nô tỳ Thu Chỉ, được thái tử điện hạ phái đến hầu hạ thái tử phi.” Đại thái giám khác tiến lên, “Nô tỳ Lục Phúc, được thái tử điện hạ phái đến hầu hạ thái tử phi.” Sư Ngọc Khanh ngồi trên giường nhỏ gật đầu một cái, ý bảo bọn họ không cần đa lễ, Lục Phúc nói “Cung nhân ở điện Đông Hoa do thái tử ban tặng thái tử phi đều đến đây hành lễ.” Lời của hắn vừa rơi xuống, cung nữ thái giám ở trong phòng liền quỳ xuống hành lễ với Sư Ngọc Khanh, trong miệng lớn tiếng nói “Nô tỳ ra mắt thái tử phi điện hạ.” Sư Ngọc Khanh ngẩn người, phút chốc nhớ đến lời ma ma căn dặn, vội nói “Tất cả đứng lên đi, ban thưởng.” Mọi người tuân lệnh vội vạng nói tạ ơn. Thân thể Sư Ngọc Khanh đau nhức, Lục Phục nhìn sắc mặt uể oải của y, liền phất tay ra hiệu cho những cung nhân khác lui xuống, chỉ còn hắn với Châu Đồng và Thu Chỉ ở lại hầu hạ. Một lúc sau, Duẫn Đông Hải dẫn ma ma tống hỉ đến, ma ma tống hỉ hành lễ rồi nói “Chẳng hay thái tử phi điện hạ tìm nô tỳ có chuyện gì?” Sư Ngọc Khanh liếc nhìn Duẫn Đông Hải, muốn nói lại thôi, Duẫn Đông Hải ngầm hiểu ý, dẫn Lục Phúc, Châu Đồng và Thu Chỉ lui ra ngoài. Sư Ngọc Khanh thấy trong phòng không còn ai, mới yên tâm hỏi “Ma ma, trước lúc ta vào cung có nghe ma ma dạy dỗ nhắc nhở, đêm đại hôn, ma ma sẽ đem tống tử dược cho ta ăn, vì sao…” Y nhắc đến việc này cũng có phần mất tự nhiên, dừng một chút, nói tiếp “Đêm qua ma ma đã quên.” Ma ma tống hỉ kính cẩn trả lời “Căn cứ theo quy củ đúng là đêm qua nô tỳ nên đưa cho thái tử phi dùng, nhưng thái tử điện hạ lại phân phó, tạm thời không cho thái tử phi dùng.” Sư Ngọc Khanh sửng sốt “Thái tử căn dặn?” Ma ma tống hỉ gật đầu “Đúng vậy.” Sư Ngọc Khanh khó hiểu “Tại sao?” Ma ma tống hỉ lộ ra vẻ mặt khổ sở “Việc này nô tỳ không biết.” Sư Ngọc Khanh nhìn bà không giống nói dối, liền nói “Cảm ơn ma ma, Lục Phúc tiễn ma ma ra ngoài.” Lục Phúc nghe y gọi tên vội vàng bước vào, đợi sau khi ma ma tống hỉ hành lễ xong thì tiễn bà. Sư Ngọc Khanh xoa xoa mi tâm, trong lòng suy tư, chẳng biết thái tử có ý gì mà lại để y không uống tống tử dược, sáng phải dậy sớm thỉnh an, lại ngồi nửa buổi, thắt lưng truyền đến từng cơn đau nhức mệt mỏi, người xung quanh cũng không nghĩ ra cái gì, đứng dậy vào vòng vào bên trong bình phong, Châu Đồng và Thu Chỉ vội đi theo sau, hầu hạ y cởi áo nghỉ ngơi. Sư Ngọc Khanh ngủ rất lâu, lúc tỉnh lại trông thấy có ánh trăng xuyên thấu đến, y ngồi dậy vén màn trướng lên, bất ngờ nhìn thấy Hạ Tĩnh Dật đang ngồi trước giường đọc sách, bên cạnh đốt vài cây nến đỏ, sắc trời bên ngoài đã tối đen. Hạ Tĩnh Dật thấy y tỉnh, đi đến gần y ngồi xuống, ánh mắt nhìn y hỏi “Thân thể đã khá hơn chưa?” Sư Ngọc Khanh thấy hắn quan tâm, lễ phép trả lời “Tốt hơn rồi.” Trong lòng nghĩ đến chuyện tống tử dược và ở lại điện Đông Hoa, đều là ý tứ của Hạ Tĩnh Dật, y không đoán được tâm tư của hắn. Hạ Tĩnh Dật nhìn y một lúc, gật đầu nói “Đến dùng bữa tối đi, ngươi có tiện đứng lên không?” Sư Ngọc Khanh vội vàng gật đầu, Hạ Tĩnh Dật thò tay đến y phục của y “Giống như lúc sáng.” Sư Ngọc Khanh thấy hắn có ý định giúp mình thay y phục, vội vàng nhận lấy quần áo trong tay hắn rồi nói “Tự ta có thể làm được.” Hạ Tĩnh Dật nhìn dáng vẻ loay hoay của y, cảm thấy rất đáng yêu, khóe môi không tự chủ cong lên, đưa quần áo cho y, để y tự mình thay y phục rời giường. Đợi sau khi Sư Ngọc Khanh đã chuẩn bị thỏa đáng, Hạ Tĩnh Dật mới truyền lệnh cho Duẫn Đông Hải. Châu Đồng, Thu Chi dẫn theo mấy tiểu cung nữ mang thức ăn lên, có người thử xem có độc không. Sư Ngọc Khanh nhìn một bàn, đều là sơn hào hải vị khó tìm, chỉ có hai người ăn, đúng là hơi nhiều… Hạ Tĩnh Dật phất tay, Châu Đồng và Thu Chỉ buông đũa lui sang một bên, hắn nhìn Sư Ngọc Khanh nói “Ngươi nếm thử xem có thích không?” Sư Ngọc Khanh gật đầu, gấp một miếng gan ngỗng nếm thử, lại múc một muỗng canh óc heo, mỗi món đều nếm thử một miếng, Hạ Tĩnh Dật cũng động đũa, chẳng qua mắt phượng liếc nhìn Duẫn Đông Hải một cái, thấy đối phương bên kia gật đầu một cái mới thu hồi tầm mắt. Sư Ngọc Khanh không phải là người thèm ăn, bởi vậy nên nhìn bộ dạng y có vẻ suy dinh dưỡng, ăn xong rồi thì không ăn thêm được nữa. Cung nữ tiến lên thu dọn thức ăn thừa, Hạ Tĩnh Dật nắm tay Sư Ngọc Khanh nói “Ta thấy ngươi ăn hơi nhiều, buổi tối sợ khó chịu, theo ta ra ngoài đi.” Sư Ngọc Khanh cảm thấy bụng căng ra, khéo léo gật đầu một cái, ngoan ngoãn đi theo hắn ra ngoài. Hạ Tĩnh Dật nắm tay Sư Ngọc Khanh đi chầm chậm đến một hoa viên trong Tử Thần cung, mặc dù không lớn như ngự hoa viên, nhưng những loại hoa ở đây cũng đủ loại hiếm lạ, yên tĩnh, không có người đến quấy rầy. Hạ Tĩnh Dật nhận đèn lưu ly từ tay Duẫn Đông Hải, không cho người khác đi cùng, một mình hắn dẫn Sư Ngọc Khanh đi dạo. Hai người bước đến lầu cao trên núi giả mới dừng lại. “Ở đây không tính là cao, nhưng phạm vi trống trải, rất thích hợp để ngắm trăng.” Sư Ngọc Khanh nghe Hạ Tĩnh Dật nói, ngẩng đầu nhìn lên khoảng không, khắp trời đầy sao, phía tay xuất hiện trăng non như lưỡi liềm, đúng là xinh đẹp. “Quả thực không sai.” Hạ Tĩnh Dật đứng ở bên cạnh y, nhìn lên bầu trời. “Nhân phàn minh nguyệt bất khả đắc, nguyệt hành khước dữ nhân tương tùy.” * Sư Ngọc Khanh mỉm cười “Đúng vậy, là một bài thơ Lý Bạch.” Hạ Tĩnh Dật nhìn y hỏi “Ngươi biết?” Sư Ngọc Khanh xưa nay yêu thích nhất là thi từ ca phú, cười nói “Đây là bài thơ Bả tửu vấn nguyệt’ của Lý Bạch, thần từng đọc qua.” Hạ Tĩnh Dật gật đầu “Nghe nói ngươi có thể làm thơ, không biết có đúng hay không?” Sư Ngọc Khanh cung kính nói “Chỉ đọc qua mấy bài thơ của cổ nhân, nên chỉ làm được một hai câu xoàng xoàng thôi.” Y vừa dứt lời, Hạ Tĩnh Dật chợt cúi xuống hôn lên hôn y một lúc mới buông ra. “Ta đã nói rồi, gọi ta là Tĩnh Dật.” Hắn hôn bất chợt như vậy, khiến Sư Ngọc Khanh thở hổn hển hai cái, khẽ mím môi. “Nguyệt hành khước dữ nhân tương tùy.” Hạ Tĩnh Dật khẽ ngâm câu này, cúi đầu nhìn Sư Ngọc Khanh nói “Sau này ngươi sẽ hiểu.” Sư Ngọc Khanh khó hiểu nhìn hắn, Hạ Tĩnh Dật không giải thích, chỉ nắm lấy tay y. “Gió đêm nổi lên rồi, chúng ta trở về thôi.” Sư Ngọc Khanh có hàng tá vấn đề muốn hỏi hắn, lưỡng lự nửa buổi cuối cùng vẫn không mở miệng được, đã bị Hạ Tĩnh Dật nắm tay trở về. Dựa theo thông lệ, thái tử phi xuất giá ngày thứ ba sẽ trở về nhà mẹ đẻ, nhưng gia quyến cũng có thể vào cung bái kiến, sáng sớm, Mạnh lão thái quân cùng Sư Đạo Nhiên và phu nhân chuẩn bị tiến cung, ai dè còn chưa kịp ra khỏi cửa phủ, quản gia Lý Tư báo lại, nói kiệu thái tử và thái tử phi đã ra khỏi cung, một chút nữa sẽ đến Thiều Quốc công phủ. Thái tử phi gả đi ra ngoài chưa được mấy ngày, lại có thể được thái tử đích thân đưa về lạy mặt, việc này không những đối với Sư Ngọc Khanh, kể cả Thiều Quốc công phủ thì chính là vinh dự vô cùng lớn, ba người vừa cao hứng vừa hoang mang, vội sai người chuẩn bị ra nghênh đón. Mạnh lão thái quân đứng ở ngoài cửa, một tay vịn quyền trượng đầu phượng, một tay dìu phu nhân Thiều Quốc quận công, Sư Đạo Nhiên đứng phía sau lo lắng nhìn quanh, mãi cho đến khi trông thấy chiếc kiệu xa hoa lông lẫy, phía trước mui xe màu vàng mới nở nụ cười. Thiều Quốc quận công dẫn mọi người cung kính tiến lên nghênh đón, hai đứa con thứ xuất Sư Cự Tập Kiêu và Sư Cự Tập Dũng đứng sau lưng mọi người, thấy Sư Đạo Nhiên làm ra vẻ xem trọng, còn đặc biệt mời mấy thúc bá uy tín trong tộc đến đón thái tử. Kiệu mười sáu người chậm rãi đi tới, Duẫn Đông Hải khom người hướng vào bên trong kiệu nói “Thái tử, thái tử phi, đã đến Thiều Quốc quận công phủ.” Sa trướng bị người ta vén lên, Hạ Tĩnh Dật bước xuống kiệu trước, Sư Đạo Nhiên đang định tiến lên hành lễ, đã thấy hắn xoay người đưa tay vào trong kiệu, đích thân đỡ Sư Ngọc Khanh. Mọi động tác đều rơi vào trong mắt người khác, có người vui mừng vì Sư Ngọc Khanh được thái tử sủng ái, có người âm thầm nghiên răng, mỗi người theo đuổi tâm tư của mình, đợi sau khi Hạ Tĩnh Dật và Sư Ngọc Khanh đã đứng vững mới quỳ xuống hành lễ. Sư Ngọc Khanh thấy phụ mẫu, bà nội và mấy vị thúc công quỳ dưới chân mình, trong lòng có chút khó chịu, định đi đến đỡ bọn họ dậy, lại không dám vượt qua Hạ Tĩnh Dật. Hạ Tĩnh Dật tiến lên giúp y làm việc này, đích thân đỡ Mạnh lão thái quân đứng lên, Mạnh lão thái quân hoảng hốt nhưng lại cảm thấy vinh dự trước mặt dòng họ. Sư Đạo Nhiên sờ sờ ria mép, trong lòng vui sướng, trên mặt cũng không để lộ tâm tư gì, cung kính mời thái tử vào phủ, Hạ Tĩnh Dật gật đầu, nghiêng người trông thấy Sư Ngọc Khanh đang nhìn Mạnh lão thái quân và phu nhân Thiều Quốc quận công, trong mắt hai bên đều ẩm ướt. “Ngọc Khanh với lão thái quân và phu nhân cứ đi từ từ, ta đến đại sảnh ngồi đợi ngươi.” Sư Ngọc Khanh sửng sốt thu hồi tầm mắt nhìn hắn, cười cảm kích một tiếng, tuy Hạ Tĩnh Dật lúc nào cũng mặt lạnh, nhưng lần nào cũng hiểu rõ tâm tư của y. Sư Đạo Nhiên nở nụ cười “Thái tử, thái tử phi mời vào trong.” Hạ Tĩnh Dật gật đầu đi vào với Sư Đạo Nhiên, Mạnh lão thái quân mừng rỡ, được Sư Ngọc Khanh và con dâu dìu vào hậu viện. Hết chương 4 * Hai câu thơ nằm trong bài “Bả tửu vấn nguyệt”Nâng chén rượu hỏi trăng. Bản dịch của Nguyễn Phước Hậu Trăng sáng nào ai vịn đến được, Ta đi trăng lại mãi theo nhau? Xem chi tiết tại ĐÂY Reads 619,492Votes 49,714Parts 129Complete, First published Aug 02, 2018Table of contentsFri, Aug 3, 2018Chương 1 Gặp gỡ Ngụy Anh LạcFri, Aug 3, 2018Chương 2 Hoàng hậu vưu vậtFri, Aug 3, 2018Chương 3 Hậu cung không ngủSun, Aug 5, 2018Chương 4 Thuần phi kì quái!Mon, Aug 6, 2018Chương 5 Giúp người chữa bệnh HTue, Aug 7, 2018Wed, Aug 8, 2018Chương 7 Lăng thân vươngThu, Aug 9, 2018Chương 8 Chuyện xưa khó mở lờiFri, Aug 10, 2018Chương 9 Chuyện xưa khó mở lời 2Sat, Aug 11, 2018Chương 10 Chuyện xưa khó mở lời 3Sun, Aug 12, 2018Sun, Aug 12, 2018Chương 12 Anh Lạc, ngươi tính kế bổn cung!Sun, Aug 12, 2018Chương 13 Nàng thật ngốc!Mon, Aug 13, 2018Chương 14 Nhất dạ tương tưTue, Aug 14, 2018Wed, Aug 15, 2018Chương 16 Hoàng thượng, người nghĩ nhiều!Thu, Aug 16, 2018Chương 17 Ta chỉ muốn thỉnh anFri, Aug 17, 2018Sun, Aug 19, 2018Chương 19 Bổn cung chỉ tiện tayMon, Aug 20, 2018Chương 20 Thê tử của ta cơ mà!Mon, Aug 20, 2018Chương 21 Mưa ở Tử Cấm Thành HTue, Aug 21, 2018Tue, Aug 21, 2018Chương 23 Đừng giận, được không?Wed, Aug 22, 2018Chương 24 Ta không tin thần PhậtThu, Aug 23, 2018Chương 25 Hai mặt của quân bàiThu, Aug 23, 2018Sat, Aug 25, 2018Chương 27 Cuối cùng cũng đuổi kịp nàng HSun, Aug 26, 2018Sun, Aug 26, 2018Chương 29 Hậu cung có bệnh?Sun, Aug 26, 2018Chương 30 Anh Lạc, ta không xứngMon, Aug 27, 2018Tue, Aug 28, 2018Chương 32 Nhàn phi càn rỡWed, Aug 29, 2018Chương 33 Ngày của Cao quý phiThu, Aug 30, 2018Chương 34 Hậu cung dậy sóngFri, Aug 31, 2018Chương 35 Hoàng hậu, mau tỉnh!Fri, Aug 31, 2018Chương 36 Chẳng thèm tranh sủngSat, Sep 1, 2018Chương 37 Song phụng truy hoan HSun, Sep 2, 2018Chương 38 Dung Âm giận dỗiMon, Sep 3, 2018Chương 39 Nhất Tây, ngươi đến làm gì?Tue, Sep 4, 2018Chương 40 Cũng có lúc thất sủngTue, Sep 4, 2018Chương 41 Gió thổi nơi khácWed, Sep 5, 2018Chương 42 Bảo vật Đại ThanhWed, Sep 5, 2018Chương 43 Phú Sát Dung Âm không cònWed, Sep 5, 2018Chương 44 Hoa dại không nên háiWed, Sep 5, 2018Thu, Sep 6, 2018Chương 46 Thu ý đương nồngFri, Sep 7, 2018Sat, Sep 8, 2018Chương 48 Thượng cùng bích lạ, hạ hoàng tuyềnSun, Sep 9, 2018Chương 49 Con chẳng cần phải quy củ sốngMon, Sep 10, 2018Chương 50 Lễ vật tặng nàngMon, Sep 10, 2018Tue, Sep 11, 2018Chương 52 Cầu an cho ngườiTue, Sep 11, 2018Chương 53 Tuyết Cầu này, Tuyết Cầu kiaWed, Sep 12, 2018Chương 55 Chim quý trở lại lồng sonThu, Sep 13, 2018Chương 55 Ta không muốn ở đâyFri, Sep 14, 2018Chương 56 Nàng ta thật sự rất tốtSat, Sep 15, 2018Chương 57 Chẳng qua là áy náySun, Sep 16, 2018Chương 58 Phu quân, thỉnh đừng lầm đường lạc lốiSun, Sep 16, 2018Chương 59 Tại ta quá thích ngươiSun, Sep 16, 2018Chương 60 Mưu hại hoàng tựSun, Sep 16, 2018Mon, Sep 17, 2018Mon, Sep 17, 2018Chương 63 Cố cung lạnh lẽoTue, Sep 18, 2018Chương 64 Nàng ấy là hi vọng của thiếpWed, Sep 19, 2018Chương 65 Phu quân, chờ ta mang nàng trở vềThu, Sep 20, 2018Chương 66 Nương nương hôn mêThu, Sep 20, 2018Chương 67 Hoàng hậu, nàng cười?Fri, Sep 21, 2018Chương 68 Có thể cao chạy xa bay?Sun, Sep 23, 2018Chương 69 Chi bằng kết thúcSun, Sep 23, 2018Chương 70 Gia đình Dung ÂmSun, Sep 23, 2018Ngoại truyện Một ngày bát nháoSun, Sep 23, 2018Ngoại truyện Đường hoàng tuyền hãy chờ taMon, Sep 24, 2018Phần 2 Chương 1 Có cô diễn viên nọMon, Sep 24, 2018Mon, Sep 24, 2018Mon, Sep 24, 2018Chương 4 Tôi muốn bao nuôi emTue, Sep 25, 2018Chương 5 Đàm tỷ chốt saleTue, Sep 25, 2018Chương 6 Cho tôi, cho chúng ta HWed, Sep 26, 2018Chương 7 Lam heo, đầu tuần!Wed, Sep 26, 2018Wed, Sep 26, 2018Chương 9 Cùng em du lịchThu, Sep 27, 2018Chương 10 Chị là kim chủ của emThu, Sep 27, 2018Chương 11 Xin chào, em là quản lý của chịThu, Sep 27, 2018Chương 12 Bút đàm bằng hữuFri, Sep 28, 2018Fri, Sep 28, 2018Fri, Sep 28, 2018Chương 15 Chị kiếm kim chủ cho emSat, Sep 29, 2018Sat, Sep 29, 2018Sun, Sep 30, 2018Chương 18 Rượu ơi chào miSun, Sep 30, 2018Mon, Oct 1, 2018Tue, Oct 2, 2018Chương 21 Đây là người tôi bảo vệWed, Oct 3, 2018Chương 22 Đêm sinh nhật tội lỗiThu, Oct 4, 2018Fri, Oct 5, 2018Chương 24 Tôi muốn được hôn emFri, Oct 5, 2018Sat, Oct 6, 2018Chương 26 Bà xã, cả đời truy nàngSun, Oct 7, 2018Chương 27 Trộm của em thời gianSun, Oct 7, 2018Sun, Oct 7, 2018Chương 29 Làm bạn gái chị nhé?Mon, Oct 8, 2018Chương 30 Trực tiếp đối đầuTue, Oct 9, 2018Chương 31 Truy theo nàng ấyTue, Oct 9, 2018Thu, Oct 11, 2018Chương 33 Whatever will be, will beThu, Oct 11, 2018Chương 34 Cho chị cơ hộiFri, Oct 12, 2018Mon, Oct 15, 2018Chương 36 Nhanh chóng hành độngMon, Oct 15, 2018Chương 37 30 chưa phải TếtTue, Oct 16, 2018Chương 38 Lam heo trở vềThu, Oct 18, 2018Thu, Oct 18, 2018Chương 40 Lệnh cấm dưa hấuFri, Oct 19, 2018Sat, Oct 20, 2018Chương 42 Đại nhân trở lạiSun, Oct 21, 2018Mon, Oct 22, 2018Tue, Oct 23, 2018Wed, Oct 24, 2018Chương 46 Hoàng hậu ghen tuôngWed, Oct 24, 2018Chương 47 Nàng là Lọ LemFri, Oct 26, 2018Chương 48 Hắn ta ức hiếp taFri, Oct 26, 2018Chương 49 Thách đấu Tứ ThiếuSat, Oct 27, 2018Sat, Oct 27, 2018Ngoại truyện Tiền của lão bàSat, Oct 27, 2018Ngoại truyện Chị sai rồi, vợ ơi!Mon, Oct 29, 2018Ngoại truyện Trời vừa chớm thuWed, Oct 31, 2018Thu, Nov 1, 2018Ngoại truyện Nhật ký Tư ÝFri, Nov 2, 2018Ngoại truyện Nhật ký Tư Ý 2Sat, Nov 3, 2018Sẽ làm sao nếu Phú Sát Dung Âm là hoàng hậu nhưng tâm tình không ủ dột nữa? Sẽ làm sao nếu Dung Âm không sống trong sự tranh giành hậu cung mà sống trong sự sủng ái của các phi tần khác?128bh Tác giả Hòa Cửu Cửu 禾九九 Thể loại đam mỹ, cổ đại, 1vs, HE Số chương 182 chương Nguồn raw Tấn Giang Edit Đào Hoa Nguyên Kỳ. Vui lòng không repost. Thân VĂN ÁN Sư Ngọc Khanh là con trai trưởng quốc công phủ, phụ thân bất công, mẫu thân yếu đuối, dưới sự bảo bọc của lão thái quân, y chuyên tâm học hành hi vọng đạt được công danh kế thừa tước vị, nhưng một đạo thánh chỉ ban xuống, y trở thành nam thê đông cung thái tử. Vốn tưởng thái tử lợi dụng gia thế của mình, cho nên mới cưới một nam tử như y làm vợ, ai có thể nghĩ được ngày đầu tiên vào đông cung, nam nhân lạnh lùng kia liền cực kỳ yêu thương y. Sư Ngọc Khanh nghi ngờ, mỗ nào đó lui vào góc tường “Điện hạ, người đừng làm loạn.” Nam nhân anh tuấn cao lớn khẽ lắc đầu, mỉm cười ôm y vào lòng “Không, ta muốn ngươi.” Đây là câu chuyện xưa của một thái tử lạnh lùng bá đạo cưng chiều thê tử. Trung khuyển thái tử trong nóng ngoài lạnh công VS dịu dàng thông minh thái tử phi thụ, thoải mái, sủng, cưới trước yêu sau, có tiểu bánh bao. Tag Cung đình, điền văn, mất quyền lực, ông trời tác thành. Nhân vật chính Sư Ngọc Khanh, Hạ Tĩnh Dật. MỤC LỤC Chương 1 *~* Chương 2 *~* Chương 3 *~* Chương 4 *~* Chương 5 Chương 6 *~* Chương 7 *~* Chương 8 *~* Chương 9 *~* Chương 10 Chương 11 *~* Chương 12 *~* Chương 13 *~* Chương 14 *~* Chương 15 Chương 16 *~* Chương 17 *~* Chương 18 *~* Chương 19 *~* Chương 20 …. Thời tiết đột nhiên nóng kịp dự liệu, người trong Hoàng cung đều phải chịu trận trong bầu không khí oi bức, mất đi sự tươi mát lúc ban Phi Yên là tuyết hồ, cho dù thành tiên cũng sửa không được tập tính thuở ban sơ. Nàng chán ghét mùa hè, càng không kháng cự được thời tiết quá mức oi bức. Vì thế, khi bầu không khí nóng bức lên, trong lòng Cơ Phi Yên càng phiền, cáu kỉnh hơn. Nàng mặc áo yếm, khoác váy bạc mỏng, bờ vai lấy một cái khăn lụa mỏng trong suốt che lấp, lộ ra vô hạn cảnh tiết như vậy, nên bày mấy bình rượu ngon, thừa dịp ánh trăng gợi tình mà tuý ẩm vui vẻ. Cơ Phi Yên ở trên nhuyễn tháp, kiều mị cười yếu ớt, "Người đâu, đem chút rượu đến cho bản cung. Nghe nói ngự thiện phòng có rượu chôn cất hơn sáu mươi năm, nhất định phải lấy cho bản cung nếm thử một chút." Nàng có chủ ý, đi chân trần dẫm lên nền đất lạnh, thực tại thoải mái. "Đêm nay bản cung muốn mời nhóm nương nương uống rượu, Hoàng hậu nương nương cũng mời đến." Nghĩ đến lời Thanh nhi, Cơ Phi Yên gọi tiểu thái giám truyền lời trở về, mị thanh nói "Chỗ Hoàng hậu vẫn là không nên đi, nàng tự nhiên sẽ đến đây.""Vâng." Được nương nương phân phó, tiểu thái giám vội vàng lui ra ngoài. Hắn chung quy là nửa nam nhân, trời nóng bức như vậy, nương nương lại xinh đẹp nóng bỏng như thế, hắn suýt nữa bị say mê, hít thở không thông, mém xíu ngã xuống đất không dậy cung nữ thái giám đến ngự thiện phòng lấy rượu lại quay về. Bọn họ nâng băng đặt ở mấy góc Chiêu Hoa cung. Thái giám có hơi chút lớn tuổi đi theo phía sau đến, hai tay cẩn thận cầm bình rượu nhỏ phá lệ tinh xảo được phong ấn. "Khởi bẩm nương nương, rượu của ngài đã mang tới." Thái giám lớn tuổi cúi đầu, không dám rình mỹ mạo Cơ Phi Yên quá mức. Hai tay hắn dâng rượu, bỗng nhiên liếc qua vai Cơ Phi Yên nửa lộ nửa không, hô hấp bị kiềm hãm. Chột dạ, hắn đem toàn bộ tầm mắt đều chuyển qua mũi chân của mình. "Nương... Nương nương, ngự thiện phòng nói, rượu này gọi là Khuynh thành, vị mặc dù nhẹ nhưng lại cực dễ say, không thể uống nhiều.""Thật không?" Cơ Phi Yên tiếp nhận rượu, đáy mắt tươi cười càng sâu "Đã là rượu hiếm có, tự nhiên phải cấp cho người quý trọng hưởng dụng." Đêm nay có ngươi đến, rượu yết đãi thế này, càng không phải rất đáng sử dụng sao?*****"Thời tiết đột nhiên nóng nực, bản thân ai gia thực tại không thể chịu nổi." Bên phải mấy khối băng ở trong bồn chậm rãi tan chảy, Thái hoàng thái hậu dựa vào nhuyễn tháp, chợp mắt nghỉ ngơi, bên người là cung nữ quạt cây quạt theo quy luật, mang đến một làn gió nhẹ thoải mái. Tố Hoà Thanh Dao ngồi cách Thái hoàng thái hậu không xa, bên người đồng dạng có một nô tài chuyên cầm quạt quạt. Hứa ma ma đứng cách nhuyễn tháp không xa, trong lòng ngực ôm tiểu hồ Thanh nhi đang ngủ nhi mới sáng sớm đã chạy đến bên người Tố Hoà Thanh Dao, nguyên bản cũng bị đuổi về Chiêu Hoa cung, cố tình nó lại ở bên chân Tố Hoà Thanh Dao, đuổi thế nào cũng không chịu rời đi. Đúng lúc Thái hoàng thái hậu cho người tới truyền Hoàng hậu đến gặp tâm sự, Tố Hoà Thanh Dao bất đắc dĩ, chỉ phải mang theo Thanh nhi đi cùng, tính toán tìm thời điểm cho Hứa ma ma mang trả lại Cơ Phi Yên. Reads 34,153Votes 581Parts 37Time 15h 12mOngoing, First published Jan 31, 2016Table of contentsSun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Trùng sinh chi hoàng hậu vi tôn Tác giả Thượng Huyền Nguyệt Nhi Thể loại cổ trang, trùng sinh, cung đình, cung đấu, tình hữu độc chung, điềm văn, sinh tử văn, 1×1, HE Nhân vật chính Ân Thần Dục, Thượng Quan Tử Ngọc ┃ phối hợp diễn Bách Lý Hiên, Liễu Tịch ┃ cái khác Ngọt văn, cơ bản vô ngược,1vs1 ================== Tình trạng Hoàn Nguồn convert Nhà của Mây ================================ Văn án Ân đế dục lập chính mình sủng phi làm hậu, lại không ngờ tiên hoàng lưu lại di chiếu, mệnh hắn lập tiền thừa tướng chi tử Thượng Quan Tử Ngọc làm hậu, Ân đế bởi vậy đối với này nam hậu đủ loại chán ghét, tất cả nhục nhã, càng nhân một lần hiểu lầm mà đem hắn biếm lãnh cung mười năm lâu. Lại không ngờ hắn sủng hạnh nhân lại là nhất tâm yếu hại hắn,□□, liên hợp bức cung, cuối cùng còn muốn phóng hỏa thiêu cháy hắn. Chỉ có Tử Ngọc vẫn bồi tại hắn bên người, khẳng bồi hắn chết. Ân đế trước khi chết thề, như có chút kiếp sau, nhất định muốn làm anh minh đế vương, muốn một đời quý trọng Tử Ngọc, đối với hắn hảo, muốn cho thiên hạ tất cả mọi người lấy hoàng hậu vi tôn

hoàng hậu vi thượng